Cách đây 4 năm, tôi đã viết
bài “Nước Mỹ 36 năm nhìn lại”. Không ngờ,
chỉ trong 2 tháng có tới 5000 lượt truy cập. Thấy hay, tôi nhờ Google dịch sang
tiếng Anh dể cho nhiều người biết hơn.
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama tiếp tổng BT Nguyễn Phú Trọng tại phòng bầu dục nhân chuyến thăm lịch sử tới Mỹ từ ngày 6-10/7/2015. Mở ra thời kỳ mới trong quan hệ hai nước. Ảnh AP
Nước Mỹ thì khỏi phải bàn. Đất nước
vĩ đại, dẫn dắt cả thế giới bởi nền kinh tế năng động. Bậc nhất thế giới này,
tiêu điểm là đồng Đôla, mà sổ mũi thì cả thế giới hắt hơi. 50 ngôi sao trên quốc
kỳ là niềm kiêu hãnh của hợp chủng quốc.
Hai tổng gặp nhau – tổng bí thư đảng
cộng sản Việt Nam gặp tổng thống Hoa Kỳ, Trong chuyến thăm lịch sử ấy, thông điệp
của hai nước rất rõ ràng.
20 năm chiến tranh ác liệt. cả 2
phía mất mát quá nhiều; cuộc chiến không những cướp đi hàng triệu sinh linh ở cả
ba bên, nó còn sói mòn hòa hợp dân tộc mà nhiều thập kỷ nữa, cố gắng xóa bỏ hận
thù, chúng ta mới hàn gắn được; 20 năm cấm vận đã gây thiệt hại kinh tế cho Việt
Nam quá lớn – làm chậm bước đi của VN, VN đi sau các nước cả trăm năm. Tụt hậu!
20 năm bình thường hóa quan hệ Việt Mỹ. Sáng dần lên đôi mắt thông minh của người
Cộng sản. Chỉ có chăm lo lợi ích dân tộc, đảng nào làm cho dân giàu, xây dựng
nước mạnh, sánh vai cường quốc năm châu thì mới là vĩ đại; cái bánh vẽ kia mãi
mãi là thiên đường giả dối đối với mọi người.
Việt Nam có câu “đánh nhau vỡ đầu
mới nhận ra anh em họ”. Quá đủ để chúng ta nhận ra bạn thù. Hãy làm bạn của nước
Mỹ như chúng ta đã là bạn của nước Nga, hay với cả đất nước “núi liền núi, sông
liền sông” mà tâm địa xấu xa, bành trướng, không chừa một thủ đoạn độc ác nào đối
với láng giềng bé nhỏ. Trung Quốc đã khuyên ta “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối
cùng”. Điều gì xảy ra? Đến đó thì TQ sơi không VN rồi. Thâm nho, Nhọ đít!
Dù còn khác biệt giữa hai tổng về nhân quyền,
tôn giáo….nhưng tổng thể, thường dân vui mừng. Khép lại quá khứ đau thương, vun
đắp cho sự hòa hợp dân tộc, xây dựng quan hệ hữu nghị, là đối tác chiến lược
toàn diện (và triệt để) Việt Nam – Hoa Kỳ. Pháo hoa ở Washington Oasington
DC, ở Đà Nẵng, hay ở Hà Nội ngàn thương, thì trong tôi, pháo hoa ở trong lòng,
đón chờ luồng gió mới Việt –MỸ.
Không đi, không biết xứ Đông
Đi rồi mới biết chú này vĩ đai
Nặng lòng non nước, lên đài
So găng thì phải ông này mới xong!
(40 năm trước, chú em đại úy VNCH, đăng ký với UB quân cảnh xong, trở về, nói với tôi: "Rồi anh xem, Việt Nam sẽ xanh lại từ Mục Nam Quan tới mũi Cà Mau. Khi nào Đôla phủ khắp thì VN mới cất cánh được". Chú em đã mất, nhưng rồi xem, thế sự xoay vần!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét