Càng lớn tuổi, con người ta càng tiến dần về sự đơn giản và càng đơn giản thì càng hạnh phúc.
Sự
đơn giản đó là khi người ta không còn thích đến những nhà hàng sang trọng, lộng
lẫy để “check-in” một cái cho bằng bạn bằng bè, họ thích ở nhà tự nấu nướng.
Đó
là khi người ta không còn thích đến rạp xem phim để xếp hàng coi cho bằng được
một bộ phim đang hot, dư luận đang ồn ào, họ nằm nhà, chọn một bộ phim sau khi
xem kỹ nội dung, và nghiền ngẫm trọn vẹn bộ phim bằng cảm xúc chân thật nhất.
Đó
là khi người ta không còn thích đến những nơi đông đúc để thấy mình lạc lõng, họ
thích trở về nhà, một mình mà không cô độc, một mình mà yên vui.
Đó
là khi người ta không còn quá bận tâm đến xu hướng, đến sự nổi bật. Thay vì chọn
một phong cách lòe loẹt, rườm rà, họ yêu thích sự giản tiện.
Đó
là khi người ta thay vì nói oang oang về bản thân trong đám đông, cố chấp gạt bỏ
những cái tôi khác, họ chọn cách lắng nghe, quan sát và ngồi lặng lẽ một mình.
Họ
dành nhiều nụ cười hơn sự cáu kỉnh, bực tức, họ chọn tha thứ hơn thù hận và cảm
thông hơn hờn trách.
Họ
vui vì đã chạm tới sự đơn giản không phải vì sự kỳ vọng cho bản thân mình trở
thành một phần đặc biệt của cuộc sống.
Có
bao nhiêu người đã chọn lựa một cuộc sống lặng lẽ, thu mình, không ồn ào, nhưng
không cô độc?
-------------------
Bộ sách chữa lành cho tâm bình an, đời bình yên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét