Sau 4 năm lao động vất
vả, cật lực và sáng tạo, những đồng Đô La xứ Mỹ tư bản đã bắt đầu chảy vào tài
khoản kẻ ăn mày bất đắc dĩ này. YouTube đã cứu giúp cuộc đời tôi, nói rộng ra,
nước Mỹ giang tay nâng đỡ để tôi thoát khỏi gầm chạn đã 40 năm rồi.
Ngày nay, những người có chức, có quyền hoặc kinh tế vững
vàng thường cho con em mình du học nước ngoài, mà là ở các nước tư bản. Cuối cuộc
đời, chạy thẻ Xanh, mua đất, xây nhà ở đây, tính toán con đường chạy khỏi đất
nước. Quê hương tôi ơi, sao thành nông nỗi? Câu trả lời thuộc về từng con người.
Thực tế có tài, có lực là tính đường “Chuồn”.
Đảo điên, xã
hội thành cơn lốc
Đời tự do bỗng
chốc hóa thiên đường.
Ở nơi ấy, hấp dẫn, kỳ diệu làm say đắm lòng người. Tài được
trọng dụng, lao động được tôn trọng…Và từ đó quyền sống đảm bảo.
Bốn năm khắc khoải đợi chờ
Hôm nay YouTube lờ khờ đến thăm
Ong chăm mật ngọt tháng ngày
Gom góp cơm cháo, dạ này thoả thê
Đô-la hai mặt một lòng
Liệu cơm gắp mắm ba trăm là huề.
Về quê hái chùm khế ngọt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét